Trần Minh Sáng
CHUYÊN GIA ĐÁNH GIÁ ẨM THỰC
Với hơn 5 năm kinh nghiệm khám phá và chấm điểm các món ăn từ đường phố đến nhà hàng cao cấp, Trần Minh Sáng mang đến góc nhìn tinh tế và trung thực về ẩm thực Việt Nam. Anh không chỉ dừng lại ở việc đánh giá hương vị, mà còn phân tích sâu sắc về văn hóa, nguồn gốc và cảm xúc đằng sau mỗi món ăn.
Sáng từng cộng tác với nhiều tạp chí ẩm thực lớn, là gương mặt quen thuộc trong các chương trình truyền hình chuyên đề về ẩm thực. Anh không ngừng tìm kiếm và lan tỏa những giá trị bản địa thông qua trải nghiệm thực tế, với mong muốn gìn giữ và phát huy tinh hoa ẩm thực Việt trong thời đại hiện đại.
Hành Trình Đánh Giá Ẩm Thực
Tôi không bắt đầu từ những bữa ăn sang trọng. Tôi bắt đầu từ những câu hỏi:
“Vì sao món này được khen ngon?”,
“Cách nêm nếm này dựa theo vùng miền nào?”,
“Có điều gì chưa ổn trong cách trình bày hay kỹ thuật?”
Những câu hỏi tưởng chừng đơn giản đó đã dẫn tôi vào thế giới ẩm thực không chỉ bằng vị giác, mà bằng tư duy hệ thống, sự quan sát tỉ mỉ và cả lòng kiên nhẫn để hiểu điều gì tạo nên giá trị thực sự của một món ăn.
Với tôi, một bài đánh giá không nên dừng lại ở cảm nhận cá nhân. Nó cần là một bản phân tích trung thực, đa chiều, được xây dựng từ kinh nghiệm, kiến thức và sự tôn trọng với cả người nấu lẫn người ăn. Món ăn cần được soi chiếu từ kỹ thuật chế biến, sự cân bằng hương vị, chất lượng nguyên liệu, cho đến yếu tố không gian, cảm xúc và cả cách phục vụ – vì mọi chi tiết đều ảnh hưởng đến trải nghiệm cuối cùng.
Tôi từng bước qua hàng trăm hàng quán – từ những xe bánh mì lề đường ở Quận 4 đến các nhà hàng fine dining có sao Michelin ở Bangkok, Tokyo hay Paris – để chấm điểm, để trao đổi thẳng thắn với đầu bếp, để hiểu rằng ẩm thực không phải là một thứ bất biến. Nó luôn vận động, luôn phản ánh văn hóa, thời đại và tâm huyết của người làm nghề.
Có những món ăn tôi thử hàng chục lần chỉ để tìm ra điểm khác biệt trong từng lần chế biến. Có những đầu bếp trẻ khiến tôi bất ngờ bởi cách họ làm mới món truyền thống bằng kỹ thuật hiện đại mà vẫn giữ được hồn cốt dân tộc. Và cũng có không ít nơi tôi phải thẳng thắn góp ý, vì tôi tin rằng sự phát triển thực sự chỉ đến khi ta nhìn vào điểm chưa hoàn hảo.
“Một món ăn ngon có thể khiến người ta hài lòng. Nhưng một món ăn được đánh giá đúng mới có thể giúp nó tiến xa.”
Tôi không viết để tâng bốc, cũng không viết để chê bai. Tôi viết để định hình tiêu chuẩn, để các đầu bếp hiểu họ đang đứng ở đâu, để người đọc có thêm công cụ đánh giá và lựa chọn. Tôi tin rằng khi ẩm thực được nhìn nhận một cách có hệ thống, nó sẽ vượt khỏi giới hạn của khẩu vị cá nhân và vươn đến tầm vóc của một ngành sáng tạo thực thụ.
Mỗi bài viết tôi công bố đều mang theo trách nhiệm. Trách nhiệm với người làm ra món ăn, với người thưởng thức, và với cả chính tôi – người chọn đứng ở vị trí giữa họ, làm cầu nối bằng sự trung thực và góc nhìn chuyên môn. Và đó cũng chính là cách tôi đồng hành cùng hành trình đưa ẩm thực Việt vươn xa – một cách vững vàng và bền chắc.
